Phiên tòa xét xử bị cáo N.H.H (sinh năm 1984, trú huyện Vạn Ninh) thu hút sự tò mò của nhiều người khi nghe tin bị cáo giết người, cướp của xuất phát từ chuyện nghi ngờ vợ ngoại tình.
Trước tòa, bị hại bức xúc bày tỏ, hôm đó anh chỉ vô tình ghé nghỉ tại căn nhà cấp 4 mà anh thuê cho công nhân ở. Lúc đó, anh đang nằm trên giường, lơ mơ ngủ; vợ H. ngồi trên giường, một số công nhân cũng ở trong phòng thì H. xông vào đâm liền. Anh phủ nhận việc có quan hệ không trong sáng với vợ H. cũng như chuyện vợ H. có bầu với anh và đã sinh con. Anh cho biết, sau khi vụ án xảy ra, bị cáo không tới bồi thường mà còn nhắn tin đe dọa anh. Phiên tòa trước, anh không nhận 10 triệu đồng bồi thường ban đầu bởi thấy không tương xứng với hậu quả mà bị cáo gây ra. Anh yêu cầu bồi thường gần 190 triệu đồng, trong đó có tiền mất thu nhập, tổn thất tinh thần…
Còn bị cáo H. khai, vợ chồng H. mâu thuẫn, đã ly thân 3 năm nhưng chưa ly hôn. Bị cáo bị tạm giam hơn 1 năm nhưng vợ lại sinh con trước thời điểm bị cáo được tại ngoại, nghĩa là cô ấy đã chung sống với người khác. Một chủ nhà trọ ở TP. Nha Trang cho biết, bị hại và vợ H. từng thuê nhà sống chung một thời gian tại đây. Do quen biết nên bị cáo đã tới gặp cha mẹ bị hại nhờ khuyên can. Khi đến phòng trọ, thấy vợ mình và bị hại ở trên giường nên H. không kiềm chế được, đâm nhiều nhát vào bị hại, gây thương tích 63%, sau đó lấy chiếc ví của bị hại. Khi ra đầu thú, H. đã giao nộp nguyên vẹn chiếc ví. Bị cáo sẵn sàng chấp nhận bồi thường các chi phí điều trị cho bị hại bởi bản thân đã gây ra thương tích đó. Nhưng bị cáo không đồng ý bồi thường khoản mất thu nhập, khoản bồi thường tổn thất về tinh thần bởi nếu bị hại nghe lời cảnh báo, không yêu đương sai trái thì đâu có vụ án này. Bị cáo nhận lỗi đã nóng nảy, thiếu kiềm chế, gây thương tích nặng cho bị hại nên không xin giảm nhẹ hình phạt, sẵn sàng chịu hình phạt theo đúng pháp luật.
Nghe lời từ chối bồi thường từ chính kẻ gây thương tích cho mình, bị hại chỉ khẳng định không có chứng cứ chứng minh quan hệ tình cảm giữa bị hại với vợ H., đồng thời tự nguyện rút yêu cầu bồi thường, chỉ đòi các chi phí điều trị thương tích và khoản tiền 15 triệu đồng mà anh cho rằng có trong ví. Còn luật sư bào chữa cho H. tuyên bố gia đình bị cáo có thể tiếp tục theo đuổi đề nghị giám định ADN em bé mới sinh để xác định quan hệ cha - con. Hội đồng xét xử cũng bác yêu cầu đòi trả 15 triệu đồng với lý do cơ quan điều tra chỉ xác định có hơn 2 triệu đồng trong ví và đã trả cho bị hại.
Trải qua 2 phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm, một số người dự còn bàn tán về căn cứ ghen tuông của bị cáo. Tòa không thể áp dụng cho bị cáo tình tiết giảm nhẹ do có một phần lỗi của bị hại, bởi gia đình H. không lấy xác nhận của cơ sở y tế về thời gian vợ H. đến sinh con; vợ H. cũng đã ôm con nhỏ vừa sinh bỏ đi, không thể giám định ADN. Dù vậy, chuyện có hay không ngoại tình vẫn mãi chỉ là nghi ngờ của một số người, bởi bản án tuyên phạt bị cáo H. 17 năm tù về tội giết người và cướp tài sản, bồi thường cho bị hại gần 38 triệu đồng điều trị thương tích đã có hiệu lực.
TAM THUẬT